HÔN NHÂN KHÔNG PHẢI 1+1=2 MÀ LÀ 0,5+0,5=1

HÔN NHÂN KHÔNG PHẢI 1+1=2 MÀ LÀ 0,5+0,5=1

Tại sao lại vậy?

Đó là bởi:

Sau khi kết hôn mỗi người phải gạt đi một nửa cá tính của mình thì mới có thể cùng nhau tạo nên một gia đình hạnh phúc.

Có một câu chuyện của gia đình khách hàng sau làm mình nhớ mãi:

Chị là chủng vân tay mất công (PE), còn chồng là chủng vân tay núi (Arch)

PE: thích nói chuyện, thích được để ý, được khen ngợi. Trong khi Arch lại ít nói, sống nội tâm và khép kín. Chính vì vậy anh chồng rất tiết kiệm lời khen.

Hàng ngày sau khi nấu cơm, chị thường hỏi chồng: “Hôm nay anh thấy em nấu có ngon không?” Anh tính cách đơn giản, ít nói thường trả lời rằng “Bình thường” hoặc “Cũng được” khiến chị nghe xong cảm thấy rất buồn vì không được ghi nhận mọi nỗ lực của mình.

Anh không thể hiện ra ngoài sự hài lòng và đánh giá cao nên chị cảm thấy vô cùng khó chịu và nghĩ rằng anh vô tâm, không còn để ý, yêu thương mình nữa. Còn anh lại cho rằng vợ mình thật là “chuyện bé xé ra to”

Rất may là tình trạng trên không có cơ hội tiếp diễn trong thời gian quá dài.

Sau khi được tư vấn về sinh trắc vân tay, hai anh chị đã hiểu tính cách nhau hơn. Chị biết được anh thuộc chủng vân tay gì, tính cách bẩm sinh ra sao, do đó chị cũng đỡ kỳ vọng vào những lời khen từ anh hơn, không còn cảm thấy bực tức trước những từ như “bình thường”, “cũng được” mà anh hay nói; đồng thời giảm bớt cái tính thích được để ý, thích khen của mình thấp xuống.

Về phần anh, sau khi hiểu được tính cách của vợ là muốn được quan tâm, khen ngợi anh cũng đã cố gắng chủ động nói những lời khen, ghi nhận sự cố gắng từ ngay những việc đơn giản, nhỏ bé của vợ mình hơn.

Hiểu được nhau, chấp nhận cá tính của nhau đồng thời cố gắng hết sức có thể để nửa còn lại được hạnh phúc hơn chính là bí quyết của cuộc hôn nhân hạnh phúc.
—  Ninh NV – Sinh trắc vân tay Youscan

Trong hình ảnh có thể có: văn bản
>